284 lượt xem

Bài học cuộc sống: TRIẾT LÝ CUỘC SỐNG

 CHUYÊN MỤC: BÀI HỌC CUỘC SỐNG (Bài 11)

Các em học sinh thân mến! Cuộc đời của mỗi chúng ta là hành trình tự học không mệt mỏi. Nếu chúng ta chịu khó lắng nghe thì những câu chuyện nhỏ trong cuộc sống chính là một kho tàng tri thức ứng xử quý báu.

 

GS.TS Hà Huy Bằng là người thành công trong lĩnh vực Toán – Lý nhưng yêu văn chương, thích sưu tầm những câu chuyện nhân sinh. Cùng với Tổ Ngữ văn, thầy sẽ giới thiệu đến các em những bài học cuộc sống thú vị.

Xin mời các em đón đọc chuyên mục “BÀI HỌC CUỘC SỐNG” trên website của nhà trường (2 bài/tuần) và viết lời bình cho mỗi câu chuyện (không quá 100 từ, cỡ chữ 13, phông chữ Times New Roman). Những lời bình hay sẽ được đăng trên website bài ra số kế tiếp. Mọi lời bình xin gửi về địa chỉ hòm thư của cô giáo Đỗ Thị Thu Hằng – tổ trưởng tổ Ngữ văn (This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.)

Câu chuyện số 11: TRIẾT LÝ CUỘC SỐNG

Một vị thương gia lập nghiệp từ tay trắng, sau kiếm được rất nhiều tiền, nhưng vì buôn bán trong thời kì kinh tế không ổn định nên anh ta phá sản, nợ nần chồng chất. Nghĩ mãi không tìm ra cách giải quyết, anh ta bèn ra bờ sông định tử tự.

Vào lúc canh ba một đêm nọ, anh ta đến trước bờ sông, bỗng nhiên nhìn thấy thiếu nữ đang ngồi khóc thảm thiết, anh bèn đến hỏi cô gái:

– Có chuyện gì mà đêm hôm khuya khoắt cô ngồi khóc một mình ở đây?

Cô gái buồn bã nõi:

– Tôi bị người yêu ruồng bỏ, tôi không muốn sống nữa, bởi vì không có anh ấy tôi không sống nổi.

Vị thương gia vừa nghe xong lập tức nói:

– Ồ! Lạ nhỉ, sao lúc chưa có bạn trai, cô vẫn có thể tự sống được.

Cô gái vừa nghe xong liền bừng tỉnh và bỏ ngay ý định tự tử.

Ngay lúc đó, vị thương gia nọ cũng chợt nhận ra rằng: khi chưa giàu có ta vẫn sống bình thường, ta cũng tay trắng làm nên mà!

Lúc đó, cô gái quay sang hỏi vị thương gia:

– Đêm hôm lạnh lẽo như vậy, anh ra đây làm gì?

Vị thương gia ậm ừ trả lời:

–         Ư… đâu có làm gì chỉ là tản bộ chút vậy thôi.

* Lời bình:

Thì ra, dù đã mất tất cả nhưng thực sự cũng chỉ bằng lúc ta chưa có mà thôi. Đây là một nhận thức lớn! Ai thấy được điều này là có trí tuệ. Khổ đau, vật vã, thù hận, thậm chí quyên sinh khi mất mát xảy ra, xét cho cùng cũng chỉ thiệt cho mình vì trước đây ta vốn có gì đâu!

Người con gái trong câu chuyện trên khi mất người yêu nghĩ rằng không có người yêu thì không sống nổi, chợt thấy rõ rằng trước khi chưa gặp kẻ phản bội kia thù cô ta vẫn sống vui vẻ, liền lập tức đổi ý không trầm mình xuống sông nữa. Người thương gia trắng tay cũng đổi ý khi ngộ ra rằng trước đây ta cũng từ tay trắng mà lên.Bây giờ trắng tay cũng chỉ bằng ngày xưa chứ chưa mất mát tí gì.

Con người sinh ra với hai bàn tay trắng và dù thành công hay thất bại thì cũng trở về cát bụi với hai bàn tay không, vậy thì sá gì với được mất, có không, vì vô thường thay đổi vốn là bản chất của cuộc đời này. Hãy bình thản trước sự chuyển biến vô thường của cuộc đời để sống bình thường trước mọi biến động có thể xảy đến với ta bất cứ lúc nào.

 

Tuyển sinh trường THPT Đào Duy Từ năm học 2021-2022